Monday, 9 December 2013

Trải lòng với quí vị sĩ phu


Trần An Lộc
Lời Chim Sâu: Đây là đoạn trích từ bài "Tâm Sự Với đồng bào tôi" đã chạy trên "Không tên" tuần trước. Nhận thấy vấn đề vẫn không có một tí tiếng vang nào từ quí vị "sĩ phu" nên Chim Sâu nhặt ra đây để xem có giúp thêm được tiếng vang nào không?

Kế đến tôi xin trải lòng với quí vị trí thức, quí vị thân hào nhân sĩ, cách mạng lão thành, quí vị tướng lãnh trong quân đội.
Thưa quí vị
Quí vị là những sĩ phu của dân tộc. Là vốn quí của giống nòi. Là niềm tự hào của một Việt Nam 4000 năm Văn Hiến.

Vậy mà quí vị đã làm gì, đã làm được gì cho Tổ Quốc trong suốt 70 năm qua. Kể từ ngày đảng CSVN cướp được chánh quyền từ tay chính phủ Trần Trọng Kim?

Quả là đau lòng khi tôi nói rằng không có gì cả. Đây không phải là phủ nhận sạch trơn công lao và tâm huyết của quí vị. Nhưng sự thật là thế vì lẽ dễ hiểu là mọi sự, mọi việc cần và phải làm quí vị đã “để đảng và nhà nước lo”, kể cả việc bờ cõi quốc gia bị ngoại bang xâm lấn, quí vị cũng phó thác tất cả cho đảng cộng sản. Như vậy thì tôi có ngoa ngôn chăng khi không ghi nhận được việc làm gì ích quốc lợi dân từ quí vị. Và tương tự như vậy, đảng cộng sản vì thế cũng có quyền tự hào và tự sướng về tất cả những gì gọi là công lao của họ đối với đất nước này và quí vị chỉ là những người ngồi đó để hưởng những thành tựu của họ. Do đó họ có quyền ban ơn cho quí vị và quí vị là những kẻ hưởng ơn mưa móc từ họ.

Vụ “nhân văn giai phẩm” xảy ra tại nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa làm chấn động lương tâm thế giới. Thế mà quí vị đã làm gì? Hay quí vị im lặng, tiếp tay cho đảng bàng cách xa lãnh và cô lập những tài năng đầy tâm huyết ấy. Vụ “Xét lại chống đảng” cũng vậy, quí vị cũng lặng yên, ngay cả đến những đồng chí cùng chiến hào, cũng đã muối mặt im thin thít chỉ để được yên thân. để những bổng lộc không bị cắt xén?!

Như vậy câu hỏi đặt ra là quí vị có thấy xấu hổ không khi cứ im lặng thụ hưởng? Hoặc dù có thấy được những chuyện sai trái của đảng thì cũng chỉ biết kiến nghị? “kiến nghị” hết điều này đến điều kia. Xin xỏ, năn nỉ ỉ ôi như con nít vòi vĩnh cha mẹ. Đặc biệt quí vị có thấy nhục nhã không khi những “kiến nghị” ấy đều bị ném vào xọt rác – và bị tay đương kim Tổng Bí Thư đảng công sản Nguyễn Phú Trọng đánh giá là “biến chất, suy đồi đạo đức”?

Quí vị đã làm gì khi đã có hàng triệu nông dân sống dưới mức nghèo đói? Bị cướp đất đai, ruộng vườn, nhà cửa? Quí vị đã làm gì khi hàng trăm ngàn dân oan ngày đêm khiếu kiện, sống nheo nhóc như những con thú hoang trên chính quê hương mình? Quí vị đã làm gì khi các em sinh viên học sinh xuống đường biểu tình chống Trung quốc bị đàn áp, bị bỏ tù, bị vu khống, mạ lỵ? Quí vị đã làm gì trước 5000 cuộc đình công của công nhân các xí nghiệp? Quí vị đã làm gì khi biển đảo, đất đai bị dâng cho Trung quốc để đổi lấy 4 tốt và 16 chữ vàng? Quí vị đã làm gì khi các tôn giáo bị kỳ thị, bị quốc doanh hóa, bị cấm sinh hoạt? Quí vị đã làm gì khi hàng trăm ngàn phụ nữ bị bán đi làm nô lệ tình dục? Quí vị làm gì khi nhà nước xuất khẩu hàng triệu nhân công để họ bị đối xử như nô lệ, làm con sen, người ở, đầy tớ cho các tên tư bản giẫy chết? Quí vị đã làm gì khi các phụ nữ chân yếu tay mềm, non trẻ như Huỳnh Thục Vy, Phạm Thanh Nghiên, Mẹ Nấm, Lê thị Công Nhân, Nguyễn Hoàng Vy... đứng lên lập hội Nhân quyền phụ nữ, can đảm cất lên tiếng nói với cộng đồng quốc tế về nỗi bất hạnh của mình? Của dân tộc mình? Quí vị đã làm gì khi cả tổ quốc lâm nguy, Việt Nam bị phá sản toàn diện, nguy cơ mất nước cận kề? Và quí vị đã làm gì khi đảng cộng sản ngang nhiên áp đặt cương lĩnh đảng vào hiến pháp, đặt Tổ quốc, dân tộc, quân đội dưới chân đảng, để bắt người dân tuân phục. như là luật pháp cao nhất nước?

Tôi dám khẳng định rằng: Đảng cộng sản VN đã không dám hoang tưởng, kiêu ngạo, hỗn hào, láo xược đến như thế nếu quí vị có cách hành xử đúng mức như những bậc “sĩ phu” mà dân tộc Việt Nam chúng ta đã vinh danh suốt 4000 năm văn hiến.

Mong quí vị tự xử.

No comments:

Post a Comment